Màn đêm đặc quánh, pheromone như sóng biển trải rộng khắp căn phòng, đ/ập vào đ/á ngầm rồi vỡ tan thành lớp lớp bọt sóng. Lộ Uyên ôm ch/ặt Omega của mình trong làn sóng ấy. Omega của hắn ngửa đầu lên, khóe mắt còn hơi ươm ướt, Lộ Uyên đưa tay kéo Omega vào lòng, hơn xuống hàng mi của Omega. "Đừng khóc, sẽ ổn thôi." Lộ Uyên dùng một tay giữ ch/ặt eo Omega, khiến phần cổ trắng ngần của Omega lộ ra. Tuyến thể thuộc về Omega, chưa từng bị đ/á/nh dấu, hơi ửng hồng như phủ một lớp phấn mỏng. Hiếm khi Lộ Uyên cảm thấy căng thẳng. Alpha cúi xuống, hơi thở nóng hổi phả vào đó. Tô Doãn không chịu nổi, định tránh đi nhưng eo lại bị giữ ch/ặt hơn. Pheromone của Alpha mang theo sự an ủi, hắn nhẹ nhàng liếm qua tuyến thể của Omega. Khi hàm răng sắp xuyên qua da thịt, giọng Alpha trở nên trầm đục: "Anh sẽ nhanh thôi, một phút là xong." Dù... nghe có chút kỳ lạ. Nhưng rõ ràng Tô Doãn đã được an ủi: "Anh nhanh lên đi." Cả người Omega nhuốm đầy pheromone của Alpha, như được ngâm trong nước cam suốt cả mùa hè, từng tế bào trên cơ thể cậu đều tràn ngập mùi cam ngọt ngào thuộc về Alpha. Đánh dấu tạm thời khiến Omega mất hết sức lực, Omega kéo tay áo Alpha, cố gắng khiến Alpha buông tha mình. Nhưng nào ngờ vẻ mặt quyến rũ nơi khóe mắt chỉ khiến Alpha mất kiểm soát thêm. Thế là, một phút bị kéo dài thành vô tận, lâu đến mức Omega ngỡ ngàng tưởng mình đã trải qua cả thế kỷ. Pheromone trải rộng, sau khi kết hôn vì lợi ích, lần đầu tiên hai người cùng ở chung một phòng ngủ. Hôm sau, chuông báo thức vang lên ba lần, Lộ Uyên và Tô Doãn đều không thèm để ý. Đến khi Tô Doãn tỉnh dậy, đầu cậu vẫn còn gối lên cánh tay Alpha. Cuối cùng, Lộ Uyên dậy trước. Sau khi vệ sinh cá nhân, hắn nấu một nồi cháo loãng rồi hâm nóng trong nồi cho Omega của mình. "Ừm..." Tô Doãn từ từ tỉnh giấc trong hương thơm thanh đạm của cháo. Chuyện tối qua thật bất ngờ, giờ đây Omega mới cảm thấy hơi ngượng ngùng. Cậu và Lộ Uyên chỉ kết hôn vì lợi ích, đâu có yêu đương thật, làm những chuyện như tối qua thì thật là... không đúng quy củ. Chỉ đ/á/nh dấu tạm thời thôi, Tô Doãn tự nhủ. Tô Doãn không nghĩ đến việc bắt Alpha chịu trách nhiệm, bởi ban đầu chính cậu gọi nhầm số điện thoại. "Chuyện tối qua..." Tô Doãn mở lời, định nói hãy coi như là sự cố ngoài ý muốn. Lộ Uyên liền ghé sát lại, trao cho Omega của mình một nụ hôn mang hương cam tươi mát, thực ra chỉ là mùi kem đ/á/nh răng. Lộ Uyên: "Em yên tâm! Anh sẽ chịu trách nhiệm!" Lộ Uyên: "Vẫn khó chịu phải không? Nếu khó chịu, nhất định phải bảo anh nhé." Mắt Tô Doãn mắt mở to, Lộ Uyên tưởng Omega của mình chưa hồi phục sau đ/á/nh dấu tạm thời, hắn lại gần hôn Omega thêm một cái, pheromone cũng an ủi bao bọc lấy Tô Doãn. Tô Doãn: "...Anh? Chịu trách nhiệm?" Nhưng mà... Lộ Uyên liền nắm lấy tay Omega: "Ừ." Lộ Uyên: "Anh sẽ chịu trách nhiệm." Lộ Uyên chợt nhớ ra, hình như sau khi Alpha và Omega đến với nhau, họ sẽ gọi nhau là vợ chồng. Thế là Alpha ghé sát vào người Tô Doãn, hôn nhẹ khóe môi cậu: "Vậy sau này anh gọi em là vợ được không?" Tô Doãn: “???” Đợi đã! Có phải hơi nhanh quá không?