May , tất cả vẫn còn kịp. Mây chiến dày đặc, tiếng tù và ngân dài. Đây là đêm khi chúng tiến hoàng thành. Tiếng trống trận vang “thùng thùng”, đao thương lóe sáng, đại quân ào ạt xông thẳng cung. Ngoài điện Kim Loan, khói lửa chiến tranh rợp trời. Bên trong điện là cảnh ca múa tưng bừng, náo nhiệt vô cùng. Hoàng đế say lịm giữa vòng tay mỹ nhân, hưởng nốt chút vui thú cuối cùng. Dù cố tỏ uy nghi, ông vẫn kìm run rẩy nơi cổ họng. Hoàng đế chỉ tay về phía Chu Hạc Vũ: “Ngươi tính là thứ gì? Chẳng qua chỉ là một thái giám, quỳ rạp trẫm mới ! Lũ tàn dư Sở quốc các ngươi, trẫm sẽ g.i.ế.c sạch, g.i.ế.c sạch hết!” Ánh mắt run rẩy, ông sang phụ — đang cầm đại đao: “Còn ngươi, quả nhiên trẫm đoán sai. Ngươi đúng là dã tâm lang sói, từ lâu ý tạo phản!” Phụ lạnh giọng: “Là ngươi ép phản.” Hoàng đế bật điên loạn: “Trẫm là quân vương! Quân thần chết, thần cớ gì chết? Trẫm đáng lẽ sớm tru di cửu tộc nhà ngươi, để xem ngươi còn lấy gì tạo phản khi mất mạng!” “Không thể cứu vãn.” Chu Hạc Vũ vung đao — lưỡi đao rơi xuống, thủ cấp của hôn quân lăn lông lốc đất. Những lời chói tai, khó , rốt cuộc cũng tan biến. Chu Hạc Vũ nhặt lấy đầu của phế đế, nắm tóc ông , giữa điện Kim Loan, cất tiếng vang dội: “Trẫm là di tử của tiên đế — Sở Dực, nay thanh trừ nghịch tặc, dẹp loạn khôi phục chính đạo. Nhật nguyệt sáng soi, phục hưng Sở quốc!” Sau khi Chu Hạc Vũ đăng cơ, là Hoàng đế, là Hoàng hậu. Binh quyền vẫn trong tay nhà họ Tống. Chàng , hy vọng sẽ mãi giữ trong tay thứ thể chế ngự . Chàng kế thừa tinh thần cần mẫn, yêu dân của tiên đế Sở quốc, nhưng cũng thủ đoạn sắt máu. Dưới sự cai trị của , quyền lợi của dân chúng bảo vệ và tôn trọng, bách tính an cư lạc nghiệp, giang sơn thái bình vững . Chàng đổi vận mệnh của , còn là gian thần thái giám Chu Hạc Vũ năm xưa. đôi khi, vẫn nhớ về của kiếp . Hậu cung rộng lớn chỉ một , ngày qua ngày, liền bắt “hành hạ” mãi. Khi lưng đau, chân mỏi, nhịn mà oán trách: “Suốt ngày dùng sức trâu bò mệt, sớm thế thì cắt luôn của cho xong.” Chàng cũng giận, khẽ hỏi: “Nàng nỡ ?” Ta run rẩy tận hưởng khoái cảm, mạnh miệng: “Sao nỡ, tay nghề kiếp của còn giỏi hơn bây giờ nhiều.” Chàng liền mạnh mẽ ôm chặt, cắn . “Kiếp chỉ thể chuyên về một ‘kỹ nghệ’, còn bây giờ thể diện đột phá. Hôm nay nghĩ trò mới, nàng thử ?” Miệng “”, nhưng thể hóa thành một vũng nước, tan chảy thở nóng bỏng của . Chuyện chăn gối, hòa hợp như nước với sữa. Thì là như . -HẾT-